Bloodwych

Bloodwych
Mirrorsoft, 1989. Amiga, Amstrad CPC, Atari ST, MS-DOS, v.v.

Hexx: Heresy of the Wizard (1994) đã tiếp nối Bloodwych. Đây là một trò chơi khám phá hầm ngục 3D sơ khai với cùng một dàn nhân vật, nhưng không có chế độ nhiều người chơi.

CRPG thập niên 80 nổi bật ở khía cạnh thử nghiệm những ý tưởng mới, nhằm mục đích vừa nâng cao chất lượng trò chơi vừa áp dụng công nghệ mới. Kết quả có đủ cả ngọt bùi lẫn đắng cay. Bloodwych là ví dụ điển hình của vế sau, một trò chơi đầy những ý tưởng hay ho nhưng hầu như không được khen ngợi hay công nhận, nhất là vào ngày nay. Vậy chuyện gì đã xảy ra?

Nhìn vào ảnh chụp là thấy ngay ý tưởng lớn nhất: màn hình chia đôi. Giờ đây, hai người chơi có thể cùng nhau giải cứu thế giới.

Một người chơi giao chiến với cua khổng lồ, trong khi người chơi còn lại cố gắng mua chuộc cặp chiến binh ma.

Nhiều ý tưởng khác xuất hiện ngay trong quá trình tạo nhân vật: chọn một trong 16 tướng được tạo sẵn, phân loại theo màu sắc và chất bài để xác định lớp nhân vật và trường phái phép thuật của họ. Bích là fighter, Cơ là bard, Tép là wizard và Rô là rogue. Với một tướng duy nhất này, người chơi sẽ bước vào hầm ngục khởi điểm để tìm và chiêu mộ ba tướng khác bằng hệ thống hội thoại dựa trên từ khoá linh hoạt, một tính năng vượt thời đại. Vấn đề lớn nhất của chế độ hai người chơi bộc lộ rõ ​​tại đây: trò chơi cung cấp cùng một lượng tài nguyên bất kể có người chơi thứ hai hay không, đồng nghĩa người chơi phải tranh giành tướng, XP, lương thực và trang bị. Vì không có gì ngăn cản người chơi tấn công lẫn nhau, một buổi chơi tưởng chừng thân thiện có thể trở nên ác liệt trong chớp mắt.

Bản thân các hầm ngục cũng khá cơ bản – săn chìa khóa, tường giả, tấm áp lực và bẫy xoay – thế nhưng ý tưởng người chơi thứ hai lại không được tính vào thiết kế màn chơi. Thực tế, một ý tưởng thú vị khác của trò chơi là khả năng chia tổ đội, mở ra nhiều lựa chọn lối chơi mới, nhưng lại không bao giờ được tận dụng. Không có một thời điểm nào yêu cầu nhiều tổ đội để hoàn thành trò chơi.

Người chơi đầu tiên nghĩ cách mở cửa khoá, còn người thứ hai mua thần chú từ nàng tiên phép thuật ghé thăm các anh hùng khi họ ngủ.

Người chơi cũng có thể dừng lại và (thử) nói chuyện với quái vật, nhưng ngoài mục đích trao đổi hoặc sử dụng cửa hàng thì chẳng có lí do gì để làm vậy. Quá nhiều ý tưởng thú vị, quá ít hướng khai thác hiệu quả. Phiên bản 8-bit của Bloodwych thậm chí còn cắt bỏ nhiều ý tưởng hay ho trong số đó.

Vấn đề này đã được giải quyết một phần trong The Extended Levels, gói mở rộng với quái vật nhiều lời hơn, có thể trao đổi đồ giá trị cao và thậm chí chiêu mộ được vào tổ đội. Đáng tiếc, thiết kế hầm ngục ở đây vẫn không khá khẩm hơn. Vì vậy, Bloodwych giống như một ngôi nhà đầy ý tưởng bị bỏ phí, mờ nhạt theo năm tháng và chỉ còn đứng trong bóng của những tượng đài kinh điển với ý tưởng vĩ đại hơn. ÁV