Champions of Krynn

Champions of Krynn
Strategic Simulations, Inc., 1990. MS-DOS, Amiga, Apple II và C64

Bối cảnh Dragonlance của Tracy & Laura Hickman trở nên cực kì nổi tiếng vào thập niên 90, với một dòng D&D riêng và vũ trụ chung trải dài hơn 190 tiểu thuyết.

Champions of Krynn là phần mở đầu cho loạt "Gold Box" thứ hai của SSI, lần này lấy bối cảnh Dragonlance, vốn cực kì thịnh hành vào thời điểm đó. Tôi mua trò chơi này hồi 14 tuổi, bị thu hút bởi hình minh hoạ trên hộp và phần mô tả phía sau. Lúc đó tôi vừa mới phát hiện ra Tolkien và bước vào giai đoạn đam mê thể loại kì ảo đầu đời. ("Không phải nhất thời đâu má ơi!")

Dòng Gold Box nổi tiếng với hệ thống chiến đấu chiến thuật đầy thử thách, và Krynn bổ sung thêm nhiều mối đe doạ mới như chủng tộc lai rồng Draconian phát nổ sau khi chết.

Khi mua Champions of Krynn, tôi chưa từng chơi và thậm chí còn không biết chính xác D&D là gì. Tôi cứ nghĩ đó là một thứ đậm chất Mỹ, có lẽ khá đắt tiền, và chắc chắn tôi sẽ chẳng tìm được ai chơi cùng. (Tôi có Hero Quest, và riêng trò đó thôi đã kén bạn chơi rồi.) Một trò chơi máy tính là giải pháp lí tưởng cho nhu cầu nhập vai kì ảo của tôi. Sách hướng dẫn đầu tiên mô tả cách chơi, sau đó giải thích luật AD&D (thường rất chi tiết), tiếp nối bằng những mục nhật kí mà trò chơi thi thoảng sẽ tham chiếu tới mỗi khi cần đẩy diễn biến câu chuyện. Tất cả đều khá choáng ngợp. Chỉ cần đọc những thông tin này, tôi hiểu rằng Krynn là một thế giới hoàn chỉnh, phức tạp và chi tiết. Tôi biết ngay trò chơi này sinh ra dành cho mình.

Tôi nghĩ ai cũng nhớ RPG máy tính đầu tiên của mình. Một trò chơi khiến bạn chìm đắm, gắn bó với nhân vật đến mức bạn đi ngủ cũng nằm mơ thấy họ. Nhìn lại, cốt truyện không hẳn là điểm mạnh nhất của series Krynn, nhưng những câu chuyện do bạn tự viết nên, đó mới là thứ trường tồn.

Series Krynn còn chứa đầy những nhân vật và phân cảnh biểu tượng từ tiểu thuyết, như Death Knight, đảo bay và những trận long chiến, giữ vững tên tuổi trong lòng người hâm mộ.

Giờ khi đã hiểu Dragonlance, tôi càng trân trọng sự chú ý đến từng chi tiết. Rất nhiều nhân vật biểu tượng xuất hiện trong những trò chơi này như thế nào. Vật phẩm ma thuật hiếm thấy và các pháp sư không đáng tin như thế nào. Cách đội ngũ biến các vị thần và thậm chí cả ba mặt trăng và chu kì của chúng thành tính năng lối chơi, cường hoá phép thuật theo từng pha. Cách bạn có thể tạo một người Kender hoặc một Hiệp sĩ Solamnia, và các nhiệm vụ dành riêng cho từng lớp nhân vật đã xuất hiện từ rất sớm.

Mãi sau này, khi đổi từ Commodore 64 sang PC, tôi mới có thể chơi phần còn lại của bộ ba hoành tráng này: Death Knights of Krynn (1991) và Dark Queen of Krynn (1992). Và như thường lệ, tôi khởi động lại Champions (có lẽ là lần thứ năm) để nhập tổ đội vào phần tiếp theo. Mặc dù tôi đã lớn hơn gần 10 tuổi và trò chơi đã trở nên xấu xí vào thời điểm đó, Champions vẫn là RPG yêu thích của tôi.

Giờ tôi đã già đi gần 30 tuổi nữa, và ấn tượng đó vẫn không hề suy suyển. DW