Mass Effect: Andromeda

Nhà báo Jason Schreier từng đăng tải một bài điều tra chi tiết về quá trình phát triển và ra mắt của ME:A. Bạn có thể đọc tại đây.
Bộ ba Mass Effect gốc vốn được coi là một trong những loạt game quan trọng và được yêu thích nhất mọi thời đại, thế nên việc làm phần tiếp theo luôn là một trọng trách nặng nề. Khi câu chuyện cũ đã khép lại, dự án được giao cho BioWare Montréal. Họ quyết định bắt đầu lại với dàn nhân vật mới, trong một thiên hà hoàn toàn xa lạ.
Tầm nhìn của họ rất táo bạo: tái hiện lại tinh thần khám phá trong những tựa RPG không gian cổ điển như Star Control hay Starflight, với hàng trăm hành tinh được tạo ngẫu nhiên (trước khi No Man’s Sky được công bố năm 2016). Đáng tiếc, việc kết hợp quy mô rộng lớn ấy với phong cách kể chuyện đặc trưng của BioWare đã trở thành một thách thức vượt tầm. Thêm vào đó, vấn đề nhân sự cùng với engine Frostbite của EA khiến nhiều năm phát triển bị đổ bể. Phần lớn những gì chúng ta có trong ME:A chỉ được chắp vá gấp rút trong 18 tháng cuối cùng.

Game ra mắt trong tình trạng rất tệ, nhanh chóng trở thành trò cười trên mạng bởi vô số lỗi, hội thoại dở tệ và hoạt ảnh kì quặc. Nhân vật lúc nào trông cũng như đang lú lẫn, ngay cả khi tán tỉnh hoặc đau buồn. Dù những lỗi nghiêm trọng nhất đã được sửa, chúng vẫn phơi bày nhược điểm chí mạng của game: kịch bản yếu kém. Mass Effect vốn nổi tiếng nhờ nhân vật, nên những câu thoại vụng về được thể hiện qua biểu cảm gượng gạo đã triệt tiêu mọi cảm xúc, danh tiếng của ME:A cũng theo đó sụp đổ.
Về cốt truyện, bạn vào vai Pathfinder, người chịu trách nhiệm dẫn dắt các con tàu định cư đến hành tinh mới trong thiên hà Andromeda, đồng thời khám phá bí ẩn của tàn tích người ngoài hành tinh cổ đại. Đây lẽ ra là công thức lí tưởng cho một cuộc săn tìm trải dài khắp vũ trụ, nhưng khi không còn những hành tinh tạo ngẫu nhiên, game lại quay về cấu trúc tuyến tính giống các phần cũ, chỉ tập trung vào vài hành tinh nhất định.
Tuy nhiên, do thời gian phát triển quá ngắn, ngay cả số ít hành tinh này cũng rất trống rỗng, đặc biệt là những hành tinh lớn cho phép bạn lái xe. Bạn khám phá những môi trường rộng lớn này bằng cách lần theo dấu nhiệm vụ, thu thập tài nguyên để chế tác và nâng cấp. Tất cả khiến trải nghiệm giống như một game thế giới mở của Ubisoft với các NPC mờ nhạt, hơn là một tựa RPG đậm chất BioWare.
Tuy không đạt được mục tiêu ban đầu là trở thành một phiên bản RPG của "No Man’s Sky", nhưng phần khám phá hành tinh lại là điểm sáng hiếm hoi của game. Cảnh quan mãn nhãn, hệ thống chiến đấu hấp dẫn nhất trong cả loạt game, và sự xuất hiện của jetpack mang lại trải nghiệm về độ cao rất thú vị, dù tính năng này hiếm khi được tận dụng ngoài vài phân đoạn đi cảnh đơn giản.

Mass Effect: Andromeda không phải là một game tệ, nhưng lại là một hậu bản Mass Effect cực kì tệ, không đáp ứng được kì vọng của fan hâm mộ ở cả thương hiệu này lẫn Bioware. Bạn sẽ không tìm thấy những đồng đội lôi cuốn, lựa chọn thú vị hay cốt truyện hấp dẫn, mà chỉ thoáng thấy tiềm năng của một "No Man’s Sky phiên bản RPG" đã không bao giờ trở thành hiện thực. FE