The Outer Worlds

Obsidian đã làm một phim tài liệu cùng NoClip về quá trình phát triển của The Outer Worlds, bạn có thể xem tại đây.
Hơn một thập kỉ kể từ khi ra mắt, Fallout: New Vegas (2010) vẫn là một tựa game kinh điển hiện đại được yêu mến, và thường được coi là một trong những game nhập vai hay nhất mọi thời đại.
Với di sản đó, không lấy gì làm ngạc nhiên khi Obsidian tìm cách tái hiện công thức này, nhất là sau hai "quả bom xịt" Fallout 4 (2015) và Fallout 76 (2019) của Bethesda.
Và thế là The Outer Worlds ra đời: một game nhập vai góc nhìn thứ nhất mang phong cách vị lai hoài cổ, lấy bối cảnh tại một khu thuộc địa ngoài không gian phản địa đàng, dưới sự cai quản của các tập đoàn xấu xa châm biếm. Đây chính là "Fallout ngoài không gian", bao gồm cơ chế chiến đấu/lén lút/giải quyết nhiệm vụ bằng đối thoại truyền thống, tuỳ chọn giết chết NPC bất kì, thậm chí còn có cả một linh vật với vẻ mặt cười giống Vault Boy.

The Outer Worlds nằm dưới sự chỉ đạo của Leonard Boyarsky và Tim Cain - hai nhà sáng tạo của Fallout (1997) và cũng sáng lập ra Troika. Tại đây, họ đã làm Arcanum (2001) và VtM: Bloodlines (2004), những game nhập vai nhiều thiếu sót nhưng lại cực kì tham vọng. Và dù tốt hay xấu, The Outer Worlds đều trái ngược hoàn toàn với tiêu chí trên: một tựa game nhỏ hơn, khiêm tốn hơn nhưng lại được chau chuốt hơn, và hài lòng với sứ mệnh đơn thuần là nối gót Fallout: New Vegas. Nhờ ra đời nhiều năm sau New Vegas, game có đồ họa đẹp hơn cùng với cơ chế bắn súng cải tiến, nhưng vẫn luôn mang lại một cảm giác "bình mới rượu cũ". The Outer Worlds không tệ, song cũng không chạm tới đỉnh cao của New Vegas hay những viên ngọc thô khác của Obsidian.
Quy mô của game là một vấn đề xuyên suốt: quá ngắn đối với một game nhập vai thế giới mở hoành tráng (10-20 giờ) nhưng lại thiếu đi sự tỉ mỉ, chỉn chu của các game nhỏ hơn. Để lấy ví dụ thì hệ thống chiến đấu có sức nặng nhất định, nhưng chiến lợi phẩm tăng theo cấp độ cùng với kẻ địch thiếu đa dạng đã nhanh chóng khiến trải nghiệm game trở nên quá dễ và lặp đi lặp lại. Hệ thống nhân vật có nhiều kĩ năng đối thoại như Thuyết phục, Đe dọa và Lừa dối, nhưng chúng thường dẫn đến cùng một kết quả. Thêm vào đó, nhiệm vụ chủ yếu lệ thuộc vào kiểu chạy việc vặt hoặc giết chóc trên những hành tinh khá nhỏ bé càng khiến trải nghiệm phiêu lưu trở nên ngày một miễn cưỡng.

Bối cảnh là yếu tố gây tranh cãi nhất của The Outer Worlds, với tham vọng trở thành tổng hoà của Firefly, Rick and Morty và Futurama, nhưng lại chẳng có gì để nói. Game khắc họa một xã hội phản địa đàng tư bản chủ nghĩa đầy rẫy những lựa chọn đạo đức, nhưng lại giữ vững phong thái "phi chính trị" của hầu hết các game phương Tây; qua đó áp đặt thẳng thừng tư tưởng chủ nghĩa trung dung nhằm lên án mọi cách tiếp cận cực đoan. Việc rút gọn mọi xung đột xã hội xuống thành xung đột giữa những cá nhân mà bạn giúp hoặc giết khiến đây là một bước lùi so với thế giới của Fallout và Arcanum. Tuy nó hài hước, song nó chẳng thông minh chút nào.
Bất chấp những thiếu sót kể trên, The Outer Worlds vẫn là một game ổn, ra mắt vào thời điểm fan hâm hộ đang "khát" game nhập vai AAA. Đối với những người đang tìm kiếm một dạng "RPG tuổi thơ", game chắc chắn sẽ không làm bạn phải thất vọng. Nhưng liệu điều đó có đủ để đưa The Outer Worlds lên tầm kinh điển như những tựa game tham vọng hơn của Obsidian hay không, thì còn phải hạ hồi phân giải. FE