Windwalker
Trong Moebius: The Orb of Celestial Harmony và Windwalker, nhân vật Moebius, thân thế khác của Greg Malone sẽ dẫn dắt bạn. Sau này, Malone sẽ tham gia phát triển Ultima VI và chỉ đạo Duke Nukem 3D.
Năm 1985, Origin phát hành Moebius: The Orb of Celestial Harmony, một RPG kì lạ của Greg Malone. Dù chỉ là một bản sao Ultima tầm trung, trò chơi vẫn gây chú ý nhờ bối cảnh mang màu sắc Trung Hoa, phong cách nghệ thuật quái dị, và đặc biệt là hệ thống võ thuật thời gian thực lấy cảm hứng từ các game đối kháng như Karateka (1984).
Phần tiếp theo, Windwalker, đã tiến xa hơn một bước. Nếu phần trước đòi hỏi phản xạ, thì giờ bạn có thể chiến đấu ở chế độ theo lượt, tạo nên một hệ thống đối kháng lôi cuốn cho phép bạn cẩn thận lựa chọn nước đi tiếp theo trong menu. Hơn nữa, bạn có thể xem lại toàn bộ trận đánh dưới dạng thời gian thực, như thể đang xem một trận tỉ thí võ công khốc liệt.

Độc đáo như vậy, tại sao trò chơi lại không được nhắc đến nhiều hơn? Bởi vì chiến đấu nhanh chóng trở thành một trong những khía cạnh tệ nhất của Windwalker. Chiêu thức vận hành theo logic kéo búa bao – một khi đã nắm được bài của đối thủ, bạn sẽ biết cách phản công. Nhưng bạn chỉ có hai phong cách chiến đấu, và trò chơi chỉ có bốn loại kẻ địch – trong đó bao gồm trùm cuối! Tệ hơn, kẻ địch liên tục xuất hiện, khiến các trận đấu trở thành cực hình và kéo tụt toàn bộ trò chơi.
Hơn nữa, Windwalker cũng không có nhiều thứ khác để khám phá. Không có hệ thống tạo nhân vật, chỉ số hay kĩ năng – bạn chỉ mạnh dần lên khi chơi. Thế giới thì nhỏ bé, gồm vài hòn đảo tí hon, một đại dương mênh mông trống rỗng, rất ít NPC và đúng ba nhiệm vụ. Vì vậy, những trận đánh lặp lại chẳng khác gì một hình thức khoả lấp lười biếng cho một trò chơi vốn chỉ dài 2-3 tiếng.

Bối cảnh lấy cảm hứng Trung Hoa được miêu tả rất phong phú trong sách hướng dẫn (có thư mục tham khảo nhé!) và thậm chí còn có một NPC xem quẻ Kinh Dịch cho bạn, nhưng trong trò chơi thì lại bị phí phạm. Bạn chỉ có vài thần chú ma thuật, một bộ luật danh dự gần như không liên quan, vài sinh vật thần thoại và… hết. Dẫu vậy, Windwalker vẫn có diện mạo đặc trưng, sử dụng biểu tượng đầu người và góc nhìn cuộn dọc như thể thế giới là một hình trụ.
Cuối cùng, có một hệ thống lưu và permadeath (chết vĩnh viễn) rất thông minh: nếu bạn thua lính gác, họ sẽ bắt chứ không giết bạn. Và bạn có thể lưu ở bất cứ đâu. Nhưng nếu bạn chết, trò chơi sẽ tự động lưu - chết 10 lần là game over.
Rốt cuộc, tôi thực sự rất muốn thích Windwalker – trò chơi này trông thật độc đáo và sáng tạo! Đáng tiếc, yếu tố tưởng chừng như là ưu điểm lớn nhất - hệ thống chiến đấu - lại hạ thấp cả trải nghiệm. Và phần còn lại của trò chơi đơn giản là không đủ tốt để bù đắp cho điều đó. FE